DBSK'S HEAVEN
Bạn là một Cassiopeia? Bạn yêu thích DBSK và muốn hoà nhập cùng thảo luận với chúng tôi? Còn chần chừ gì nửa mà không click Đăng kí hoặc Đăng nhập khi bạn đã có IP.
DBSK'S HEAVEN
Bạn là một Cassiopeia? Bạn yêu thích DBSK và muốn hoà nhập cùng thảo luận với chúng tôi? Còn chần chừ gì nửa mà không click Đăng kí hoặc Đăng nhập khi bạn đã có IP.
DBSK'S HEAVEN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Vcassiopeia's heaven of Rach Gia city
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 [PG] Đồng hồ cát

Go down 
Tác giảThông điệp
cute_piggy
Moderators
cute_piggy


Tổng số bài gửi : 10
Join date : 15/08/2010
Age : 27
Đến từ : Gầm giường phòng YunJae =))

[PG] Đồng hồ cát Empty
Bài gửiTiêu đề: [PG] Đồng hồ cát   [PG] Đồng hồ cát EmptySun Aug 15, 2010 1:09 pm

Đồng hồ cát




Author: Heo


Disclaimer: Mấy anh ko phải là của ai cả, mấy anh thuộc về nhau, thuộc về cái tên DBSK!


Raiting: Dành cho tất cả những người có phân nửa trái tim là 5 vị thần Phương Đông!


Pairing: DBSK, YunJae,...


Startus: One shot



Genre: non-Au, và chút pink, chút sad....còn lại tùy reader định.


Note: Viết trong lúc mệt mỏi và thất vọng, nên có lẽ ko phải là 1 fic cực hay hoặc cực pink như Heo vẫn thường viết....mong reader có comm thì đừng chửi Heo nặng quá.....



FIC CẦN ĐỌC CHẬM, HỒI TƯỞNG VÀ TƯ DUY MỚI HIỂU HẾT Ý AU MUỐN NÓI!



Summary:


Đồng hồ cát…..chuyển hướng, xoay ngược dòng thời gian. Tràn qua quá khứ. Lặng lẽ…..





Rồi lại tiếp tục chuyển động, dần đi về tương lai. Từng chút một, bước đi…











..............................

Yun àh, cậu biết gì không, tớ thường nghe người ta nói:







Đồng hồ cát…….là hai con đường.





Đồng hồ cát…..là tình yêu của quá khứ.





Đồng hồ cát…...là trái tim của tương lai.





Đồng hồ cát…………….là vết nứt của thời gian.













Ta xoay…xoay……và xoay………..





Cát sẽ tràn về.





Ta lại tiếp tục xoay….xoay………xoay………………





Cát sẽ lại đi.



Cát đi rồi về, trong chiếc đồng hồ thủy tinh. Chạy quay chạy lại giữa quá khứ và tương lai.













Nhưng….. đó chỉ là đồng hồ cát.



Thời gian vẫn chỉ là thời gian.







Nếu ta tiếp tục xoay……………cát sẽ ùa về, rồi lại đi.







Đó chỉ là đồng hồ cát. Là vết nứt không hoàn thiện.



Thời gian ko cho phép đi ngược vòng…..như đồng hồ cát.











Cát.



Chạy qua khe nhỏ. Đi.



Cát.



Bị quay ngược lại. Và trở về.













Ah! Nứt mất rồi…..



Đồng hồ cát vỡ rồi.







Cát không thể về được nữa, ko thể bước tiếp được nữa.



Làm sao đây…?





Yunho àh……









Tớ muốn trở về lắm. Tớ muốn được....giống như đồng hồ cát vậy….xoay vòng…… và quay ngược về những ngày trước.













Quá khứ của tớ.



Có cậu, có Changmin, có Junsu, và cả Yoochun nữa. Ngày ấy hạnh phúc lắm Yun àh, cậu biết ko…???





Tớ nhớ bé út của chúng mình, tớ nhớ nó lắm. Thằng bé cao nhòng, gầy nhẳng, và lúc nào cũng thích móc họng, chơi khăm tụi hyung nó. Changmin lúc nào cũng vậy, nói những lời như ông già 80, nó nghĩ mình già lắm hay sao ấy! Lúc nào nó cũng làm tụi mình trở thành những thằng ngốc mãi ko chịu lớn cả.





Lúc nào cũng đòi ăn này ăn nọ, vậy mà chẳng thèm kêu tớ bằng một tiếng hyung cho đàng hoàng đâu nhé…cậu thấy không, thật là tức mà!













Nhưng mà đó đã là…..ngày hôm trước rồi. Yun àh!



Đã là quá khứ.









Giờ tớ ko còn được nghe nó mè nheo này nọ nữa.



Ko còn được vỗ về nó lúc nó khóc vào những thời khắc nhận giải thưởng nữa.



Ko còn được nhằn nó lúc nó thức khuya dúi đầu vào cái laptop nữa.



Ko còn có thể nấu ăn cho nó được nữa, chắc nó giận tớ lắm Yun àh. Tớ cũng giận mình ghê lắm, tại vì mỗi lần nhìn vào căn bếp….hay là cái laptop cũ của Changmin tớ lại bật khóc Yun àh…tớ ko kiềm chế được, tớ yếu đuối lắm phải ko?







Nhưng mà, tớ nhớ nó quá.



Tớ nhớ Shim Changmin của DBSK, thằng nhóc nhỏ nhất nhưng luôn cao hơn mấy hyung nó cả cái đầu. Nhớ con nai luôn tỏ ra chững chạc nhưng vẫn thường khóc một mình khi xa 4 đứa còn lại. Nhớ thằng bé luôn tỏ ra lạnh lùng, để giấu đi trái tim ấm áp luôn quan tâm và yêu thương các hyung mình.





Nhớ lắm…….nhớ nhiều lắm.









Nhưng tớ ko phải đồng hồ cát Yun àh, tớ ko về lại ngày đó để chăm sóc tiếp cho Changmin được nữa.







Tớ xin lỗi.





Cậu biết gì ko,…….





Junsu và Yoochun ấy, tụi nó cũng nhớ Changmin nhiều lắm…và cả cậu nữa leader ssi của tớ.











Cậu biết tụi nó mà, tuy già đầu rồi nhưng vẫn còn mít ướt lắm. Hồi lúc là thằng Chun, bây giờ cả thằng Su cũng vậy.



Ngày đó cậu nhớ ko, mỗi lần ba đứa tớ hùa vào làm chuyện ruồi bu, là lúc nào cũng bị cậu mắng cho đã đời, còn Changmin thì ngồi nhìn bọn tớ như lũ điên, sau đó chôm lẹ cái đùi gà chuồn gọn sau khi phang cho một câu xanh dờn: “Ko biết mấy hyung bao nhiêu tuổi nữa!”







Cậu thấy ko, thằng ranh láo toét đó! Ko coi trên dưới ra gì, thiệt hết chịu nổi nó!




...
Nhưng mà bây giờ, tớ ko còn được nghe nó nói xốc mình nữa Yun àh, ko còn được nhìn thấy nó đánh nhau với Junsu hay nổi cơn cùng Yoochun nữa. Cũng ko còn thấy hình bóng cậu, đứng chống nạnh và la tụi nó như một người cha nữa.







Nhớ lắm, cậu biết ko…….tớ lại khóc rồi. Đau quá….Yun àh…..











Tớ nhớ mỗi lần ba đứa về lại được căn nhà cũ. Junsu thường ngồi im lặng coi đá banh suốt. Nó ko còn cười đùa nữa, nó khác rồi…..khác hẳn rồi so với ngày xưa. Còn Yoochun cũng vậy, vừa về thì chui tọt vào phòng ngay, trùm mền kín người, tớ ko còn được thấy con chuột lí lắc ngày xưa nữa, tớ cũng ko biết nó nghĩ gì….

Nhưng mỗi lần đến gần Chun, hay Su cũng vậy, tớ nghe tiếng thút thít Yun àh…..






Còn Junsu, mỗi lần được ở riêng tư một mình, mắt nó vẫn dán chặt vào màn hình, dù trận đấu bóng đã kết thúc hơn được nửa tiếng. Đôi tay vẫn ôm chặt con nai bambi của cậu. Àh là thằng nhóc mà cậu cứ nghĩ là con gái mình đấy Yunho...haha!


Nhưng mà giờ ko có cậu, bambi cũng ko còn như xưa nữa. Mắt nó đợm buồn nhưng ko còn ai ngó ngàng.... Bambi giờ đã là con thú bông cũ rồi, ko ai tắm rửa cho nó hết. Cậu lơ con gái mình vậy sao Yunnie...?






May cho cậu Junsu còn thương nó đấy, nhưng mỗi lần nhìn nó, Junsu đều siết chặt lấy bambi....như muốn siết chặt lấy tên trưởng nhóm dở hơi của tụi mình vậy. Như thế có gọi là nhớ ko..?





Rồi sau đó Junsu lững thững đi vào phòng, ngồi bẹp xuống giường và nhìn khắp căn phòng nhỏ.












Hai chiếc giường cũ cuối phòng, nhăn nheo. Phủ bụi.





Cái laptop cũ đặt trên đầu giường. Chưa kịp đóng.



Đôi giày nhảy cũ nằm lăn lóc dưới góc giường. Ko còn được ai đó mang.





Và cái đồng hồ in hình 5 đứa thời mới debut, treo trên vách tường. Đã ngừng chạy…..từ ngày cậu và Changmin đi.







Một mình nó ngồi đây, nơi bến bờ yêu thương đã bị tách đôi và vỡ vụn.





Junsu bật khóc. Khóc một cách mất tự chủ, ko ngưng được. Nó nấc lên từng hồi, từng chữ lầm rầm tuôn ra khỏi cổ họng, bờ vai mạnh mẽ của nó run lên….nhưng tớ ko nghe nó nói gì cả Yun àh……tai tớ ù rồi phải ko, tớ nghe nó bảo: … “ Về đi mà…Min ơi…hức…Yunho hyung ơi………làm ơn đi…hức……..về với bọn em đi……."






Ngốc quá, đàn ông con trai sao lại khóc vì nhớ như thế chứ...? Nín đi mà Su ú ơi.....

Ngốc quá…làm sao dỗ dành được con cá heo ngốc nghếch đó đây…?





Làm sao để đồng hồ cát chạy ngược về quá khứ đây? Làm sao để nó lại là Junsu hay cười của ngày trước đây? Làm sao đây Yun àh……







Chợt, Yoochun nhẹ kéo mền ra, đôi mất thăm quầng nhưng vẫn còn đỏ hoe. Ướt nước.



Nó bước khỏi giường, lặng lẽ đi về phía Junsu, khuôn mặt lạnh ngắt và đôi tay ôm chầm lấy bờ vai đang run.





_Đừng …..khóc mà…….xin cậu đấy……….







Và sau đó là một tiếng nấc khác, một giọt nước mắt khác rơi. Tớ biết không chỉ cá heo, mà con chuột kia cũng bắt đầu khóc rồi.













Tớ chỉ đứng ngoài cửa, lặng lẽ nhìn vào. Lắng nghe tiếng khóc của hai đứa em mình.





Đừng trách tớ, tớ ko dỗ tụi nó dc Yun àh, vì mắt tớ cũng nhòe cả rồi. Ko nhìn thấy gì cả Yun àh. Giúp tớ với….tớ thấy nhiều mưa quá, sao trong mắt tớ lại có mưa hả Yun...?





Tớ ko thể dỗ cả bọn được. Tụi nó tuy mạnh mẽ lắm, nhưng lại bật khóc như những đứa trẻ khi thất vọng, nhớ nhung, vỡ òa. Đúng là lũ mít ướt. Mà…..tớ lấy quyền gì chửi tụi nó nhỉ…..vì chính tớ cũng như vậy.







Nhìn căn phòng này, bỗng dưng tớ ko còn đứng vững nữa, tớ ko còn là Hero mạnh mẽ trên sân khấu, luôn có thể che đậy nước mắt của mình nữa Yun àh…..tớ ghét bản thân mình lúc yếu đuối, tớ ko thích con trai mà lại đi khóc lóc.


Nhưng ko hiểu sao,....



nước mắt nó rơi hoài. Hay là nó đang tìm kiếm....hình bóng 5 con người cùng bước bên nhau của ngày trước...?









Còn cậu nữa....mỗi lần tớ khóc, cậu đều giúp tớ lau mà. Cậu đâu rồi Yunho àh, tớ khóc rồi nè, sao cậu ko ôm tớ mà vỗ về tớ đi…..cậu đâu rồi……





Và Changmin nữa, nếu thấy Yoochun và Junsu khóc, Changmin chắc chắn sẽ khóc cùng bọn nó mà. Nó đâu rồi Yun àh….tớ ko thấy Changmin đâu cả….Su và Chun đang khóc kìa, nó vô tâm vậy sao? Su sẽ lại mắng nó đấy, Chun ko thèm chơi với nó nữa đâu,……sao nó ko về an ủi hai hyung nó một tiếng, chí ít một câu nói đểu hay n1oi xỏ thôi cũng dc mà…..sao nó ko về vậy Yun?





Cả cậu nữa, leader gì mà chẳng thèm quan tâm ai cả. Junsu thì như cái xác khô, nó gầy nhom cả rồi. Cả Yoochun cũng chẳng chịu ăn gì cả, ốm li bì suốt ngày. Khác hẳn những gì trên sân khấu, khi về được đến chỗ riêng tư, khi đã rũ bỏ mọi thứ gọi là hình tượng, danh tiếng….bọn nó chẳng khác gì người chết rồi cả.




Bọn nó khóc.









Không còn là những chàng trai mạnh mẽ, trưởng thành trên màn hình siêu sao nữa. Bây giờ bọn nó là những người bình thường, có cảm xúc, và có những nổi đau buồn ko ai thấu hiểu nổi.


Bọn nó khóc mất rồi. Khóc vì ko giữ lại được. Khóc vì sắp tuột mất gia đình thứ hai của mình.









Và còn gì nữa cậu biết ko, một hôm tớ nghe Junsu nói với thằng Chun rằng: “Nếu bọn mình chết hay bệnh đến nhập viện, Yunho hyung và thằng Min sẽ về chứ…?”













Cậu thấy ko, thằng Su nó khờ thế đấy, đúng là chỉ số IQ cá heo mà.

Ngốc!



Nhưng tớ ko trách nó, vì đôi khi chính tớ….cũng nghĩ vậy. Ngốc thật, tớ đã từng này tuổi còn suy nghĩ như con nít vậy. Nhưng biết sao được đây Yunho àh…..







Tớ ko muốn mất gia đình mình.





Tớ muốn kéo các cậu lại với nhau.





Tớ muốn nối chặt năm bàn tay này lại, tớ muốn đứng trên sân khấu để nhìn Biển đỏ của Cassiopeia, và đương nhiên…là đứng cùng cậu, Junsu và cả Changmin, Yoochun nữa!



Một lần nữa, tớ muốn bọn mình là DBSK!






Nhưng tớ mệt mỏi quá Yun àh…..Su-Chun cũng vậy, tụi nó sắp kiệt sức tới nơi rồi kìa!





Tớ ko quản được hai thằng này nữa Yunho, cậu mau la tụi nó đi. Dạy dỗ lại con cá heo điên khùng và con chuột mít ướt đó đi. Sao cậu ko mắng tụi nó….Yun àh……….sao cậu ko ở đây.....?


Sao Changmin ko về an ủi hai đứa nó, tại sao?



Hay là cậu và nó.....cũng đã quá mệt mỏi rồi.....??? Cũng đã nghĩ đến chuyện...... "buông tay"???















Tớ kiệt sức quá rồi Yun àh, nếu là ngày xưa cậu sẽ cầm tay tớ mà truyền thêm cho tớ sức mạnh mà phải ko?




Nhưng bây giờ ko phải ngày xưa nữa…..tớ biết…………..









Nhưng tớ vẫn yêu cậu nhiều lắm, nhớ cậu nhiều lắm…..







Tớ nhớ con gấu ngố của tớ, nhớ ánh mắt ấm áp, nhớ đôi tay cứng rắn nhưng dịu dàng luôn ôm tớ hằng đêm, hứa sẽ làm vệ sĩ bảo vệ tớ khỏi ác mộng suốt đời. Nhưng cậu thất hứa rồi gấu ngốc ạh, từ lúc cậu đi tớ toàn gặp ác mộng thôi…





Cậu thất hứa rồi….





Cậu hứa sẽ yêu tớ suốt đời….



Hứa sẽ nắm chặt tay tớ suốt đời….



Hứa sẽ ko bao giờ để tớ khóc, hay vấp ngã…..cậu hứa nhất định sẽ bảo vệ tớ suốt đời!



...





Cậu thất hứa rồi…..gấu ngốc của tớ ơi!





Tay tớ lạnh đến run rẩy rồi này, nhưng bàn tay cậu đâu rồi…..?



Tớ khóc nhiều lắm rồi này, nhưng sao cậu ko lau cho tớ….?



Tớ lại tiếp tục vấp ngã nữa rồi…..cậu ở đâu, sao ko đỡ tớ dậy……..???











Cậu hứa yêu tớ suốt đời mà, tớ tin cậu Yunho. Tớ tin cậu mà.



Nhưng cậu đâu rồi….?









Tớ ko mạnh mẽ như cậu nghĩ đâu, cả Junsu và Yoochun nữa. Tụi tớ cần cậu, cần Changmin. Tụi tớ cần các cậu để bước đi tiếp. Tụi tớ cần thêm sức mạnh, cần thêm động lực Yun àh...







Nhưng nào ngờ…..





Bây giờ mỗi đứa một đường cả rồi……ước mơ nối lại vòng tay ngày xưa của tớ…..sao càng lúc càng xa vời quá.



Sao cậu ko cùng tớ thực hiện, sao cậu thất hứa với tớ….?















Bây giờ Changmin ra sao đây? Sẽ ko còn ai nấu cho nó ăn nữa, ko còn ai đánh nhau hay chơi cùng nó nữa, cả người hay la mắng nhưng luôn yêu thương nó cũng ko còn….



Bây giờ Junsu ra sao đây? Sẽ ko còn ai cùng chơi đá banh với nó nữa, ko còn ai để đùa giỡn hay làm trò phá phách với nó được nữa, ko còn ai ôm chặt nó lúc ngủ nũa…..



Bây giờ Yoochun ra sao đây? Sẽ ko còn ai la nó về tội thức khuya sáng tác nữa, sẽ ko ai mè nheo đòi đá banh với nó nữa, ko ai kéo nhẹ chăn lên đắp cho nó lúc ngủ quên nữa…..





Và cả tớ nữa,…..tớ sẽ làm sao nếu ko có cậu hả Yunho…? Cứ nói tớ yếu đuối nếu cậu muốn……nhưng tớ cần cậu Yun àh, ko phải chỉ một ngày hay một tháng, một năm…..







Tớ cần cậu cả đời. Và ChunSuMin cũng vậy. Bọn nó cần cậu.....leader àh!







.....
Ko có các cậu bên cạnh, tớ cảm thấy như mất đi cả bầu trời. Một nửa cuộc đời tớ…..



Tớ muốn nhưng vẫn ko thể.







Tớ muốn trở về ngày trước. Muốn một lần nữa năm bàn tay lại nắm chặt, cùng đứng giữa Biển đỏ rực trời.

Một lần nữa, lại là Năm vị thần Phương Đông trong lòng Cass….muốn là đồng hồ cát để xoay vòng khiến cát chảy ngược, quay tất cả trở về quá khứ.











Nhưng mà….. Yun àh………………..





Đó chỉ là đồng hồ cát.



Thời gian vẫn chỉ là thời gian. Thời gian ko cho phép quay ngược về…..như đồng hồ cát.













Đó chỉ là đồng hồ cát.



Vốn chỉ là một vết nứt không hoàn thiện………











Đồng hồ cát….ko phải số phận.



Đồng hồ cát….ko phải niềm tin.













Đồng hồ cát….chỉ có thể quay ngược cát kỉ niệm, chứ ko thể quay ngược được thời gian.











Nếu đã vậy, thì hãy để cát chạy về con đường kia. Ko phải quá khứ, mà là tương lại. Vượt qua được khe hở khó khăn của hiện tại, biết đâu tương lai…..







Sẽ lại là một ngày mới.









Ngày mà chòm sao W mang tên Cassiopeia mọc lại, tỏa sáng trực rỡ rên bầu trời phương Đông. Đón chào 5 vị thần……


Một lần nữa trở về...









Một lần nữa nắm tay nhau, giống như ngày xưa!!!













P/s: Ta xoay…xoay……và xoay………..





Cát sẽ tràn về.





Ta lại tiếp tục xoay….xoay………xoay………………





Cát sẽ lại đi.









Về quá khứ hay tương lai, ko ai biét……nên hãy để thời gian trả lời! Chỉ xin nhớ rằng hãy luôn tin tưởng, đổi lại hy vọng ko phải là mất mát.





Và đồng hồ cát, cũng ko phải là số phận!
[/i]










End.~
Về Đầu Trang Go down
 
[PG] Đồng hồ cát
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [Re-post][AU - T]Đông Xuân - Tuyết năm nay, liệu có tan không anh?

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DBSK'S HEAVEN :: .♥. Fanfiction .♥. :: Shortfic :: Completed fic-
Chuyển đến